Tôi gặp tai nạn giao thông do uống rượu bia, nhưng may mắn còn ngồi đây viết lại. Bạn tôi thì nằm xuống.
Khi vạt nắng cuối ngày buông xuống nhường cho hoàng hôn nhạt nhoà, ngồi bên ly cà phê với khói thuốc mặn mòi làm cho tim đau thắt khi nhớ về Nam, người bạn thân cấp 3 trường làng. Hôm nay là giỗ 100 ngày của Nam, một tai nạn đau thương đã cướp đi một người bạn, người chồng, người cha... Vì lỗi gì..?
Một ngày đầu xuân Nam cùng vợ, con gái và một số đồng nghiệp đi chúc Tết ở một huyện ngoại thành. Ssau một trận trà dư tửu hậu rồi tăng hai và ra về khi vợ con giận ra mặt và đứa con gái quá buồn ngủ. Lên xe cái đầu nặng hơn cái mông, khi trong đầu chỉ còn bia và rượu, chẳng còn vợ con gia đình và con đường phía trước.
Vì không xử lý kịp khi vào khúc cua, xe của Nam mất lái lao vào taluy. Nam mất trên đường đi cấp cứu, vết thương ra nhiều máu vì uống nhiều rượu bia, vợ con bị thương nặng phần mềm.
Một mất mát quá lớn cho gia đình nhỏ. Khi đến thắp hương cho Nam, tôi bàng hoàng khi nghĩ tới bạn và tới mình...
Vào một buổi trưa hè thứ bảy về thành phố lấy hàng, chưa ra kịp nội đô đông đúc, nhóm bạn đồng nghiệp cũ sinh sống ở đó í ới hẹn gặp nhau nhậu ở khu vực Đại thế giới cũ ở Quận 5.
Một trận ra hồn với đủ loại gió được chém phần phật. Khi đã ngà ngà say, cố gắng xin kiếu, trước khi rút cũng phải chào bàn vài vại nữa... Chỉ còn ta với ta, một mình một đường Đại lộ đông Tây, quốc lộ 1 thẳng tiến TP Tân An.
Càng chạy thấy gió lùa càng mát, thấy xe chạy vẫn chậm, mắt cứ díu lại.... Đùng... Khi hoàng hồn tỉnh lại thấy mình còn sống, xe văng tới dải phân cách. Lúc này đoàn xe ùn ùn lên la hét chủi rủa nói may cho tôi vì không đi vào làn cụ thể mà chạy hình chữ S. Vụ này cuối cùng cũng bò tới nhà sau hai tiếng ngủ lại quán ven đường, sửa xe hết 2 triệu, cũng chẳng dám khai với bà xã, suy nghĩ cạch tới già.
Cuối năm cưới xin, tất niên kiểu gì củng chén chú chén anh. Mình cùng ông anh đánh xe xuống người bà con dưới quê ăn đám cưới. Lần này tự tin có người gánh lên yên tâm, mang tiếng đi đám ăn không được ăn, chỉ uống, ra về chân nam đá chân chiêu.
Con đường về chiều nắng đã tắt, giấc ngủ ở đâu cứ đưa về. Thế là lòng thầm bảo dừng xe ngủ ven đường có hồ kế bên gió lồng lộng, ngó lại băng ghế sau thì thấy ông anh ngủ tít thò lò rồi. Trong giấc ngủ chập chờn có người hỏi thăm, giật mình tỉnh giấc có mấy chú tóc xanh tóc tím tới hỏi xin tí lửa mồi thuốc, lúc này trời nhá nhem tối chỉ biết nổ máy vút đi...
Về tới nhà ông anh, gọi ông xuống, khi gọi được thì vẻ mặt anh ta đơ như cây cơ vậy. Tưởng gì khi về nhà Bà xã hỏi ai tè trong xe, lúc này mặt tôi còn đơ hơn nữa. Mấy tuần sau không dám qua nhà tôi chơi, chắc ngại vì vụ say rượu.
Tháng trước cả gia đình đi đám giỗ gần nhà, ở vùng tôi sống, đám giỗ có cả ca nhạc, MC ăn mặc nóng bỏng, lại gặp chú ba, tư, cậu năm cậu sáu... ly rượu cõng ly bia, được mấy tua bà xã cứ đá giò, đành chào gia đình xin rút. Khi nổ máy đi không hiểu sao đóng cửa không vào khớp cửa bung ra, bà xã cằn nhằn chửi cả tuần, cấm vận cả nửa tháng...
Giờ nghĩ lại thấy nổi da gà, xương sống buốt lạnh hơn khi thấy người bạn đã nằm xuống vì tai nạn giao thông mà tác nhân chính gây nên vì thói ham rượu bia, tan nát gia đình, làm gánh nặng cho xã hội.
Độc giả Hoàng Châu
Bài viết do Lương Dũng biên tập
Liên hệ luongdung@vnexpress.net