27/06/2016
1886
Mắt tôi như đi mượn. Không chịu nghe lời chủ dù banh cơ hết cỡ. Xung quanh mọi thứ lờ đờ chậm chạp. Chân ga chân phanh như ở tít xa nhau. Vô-lăng nặng trĩu. Mắt tưởng mở mà cảnh vật mờ dần, tay rơi khỏi vô lăng, và chỉ kịp nhận ra bằng cái giật mình rợn người.